1. Julius Caesar
Julius Caesar là một lãnh tụ quân sự, chính trị đồng thời cũng là một nhà hùng biện nổi tiếng trong lịch sử. Ông là người đóng một vai trò then chốt trong sự chuyển đổi La Mã thành Đế chế La Mã. Không chỉ là một trong những người có ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử thế giới, Caesar còn nổi tiếng là một lãnh tụ quân sự tài ba với những nguyên tắc dụng quân bậc thầy. Caesar được đánh giá là một trong những nhà quân sự lỗi lạc nhất, chính trị gia xuất sắc nhất và là một trong những lãnh tụ vĩ đại nhất của lịch sử thế giới thời La Mã cổ đại. Ông được tôn vinh là "Hoàng đế không ngai" của Đế chế La Mã.
Sinh ra trong gia tộc Julia, một trong những dòng dõi quý tộc lớn ở Rôma, Caesar được tiếp xúc và bắt đầu tham gia đời sống chính trị từ rất sớm. Năm 60 trước Công nguyên, ông cùng với Crassus và Pompey thành lập tam đầu chế thứ nhất, một liên minh chính trị thống lĩnh Rôma trong suốt nhiều năm. Trong nhiều năm dẫn quân đi chinh chiến, Julius Caesar được ghi nhận là vị tướng La Mã đầu tiên xây dựng thành công cầu sông Rhein năm 55 trước Công nguyên, đồng thời trở thành tướng La Mã đầu tiên vượt qua eo biển Manche và tiến hành cuộc xâm lăng vào xứ Britannia. Các thành công quân sự lớn lao của Caesar đã mang lại cho ông quyền lực quân sự tối thượng. Sau khi chiến cuộc xứ Gaule đến hồi kết, Caesar được lệnh phải từ bỏ quyền chỉ huy quân sự và trở về Rôma. Caesar bất tuân lệnh này và thay vào đó ông rời khỏi khu vực tài phán của mình, vượt sông Rubicon tiến vào Rôma với một binh đoàn La Mã vào năm 49 trước Công nguyên. Kết quả là nội chiến nổ ra ở La Mã, với chiến thắng sau cùng thuộc về Caesar. Sự nghiệp quân sự rất thành công của Caesar khiến ông đuợc xếp vào ngang hàng với Alexander Đại đế, Hannibal, Thành Cát Tư Hãn và Napoleon.
2. Thomas J. "Stonewall" Jackson
Là một trong những vị tướng chỉ huy tài giỏi nhất của quân Liên minh miền Nam trong cuộc Nội chiến Hoa Kỳ. Sự nghiệp quân sự của ông bao gồm Chiến dịch Thung lũng năm 1862 và những cống hiến với tư cách một tư lệnh quân đoàn thuộc Binh đoàn Bắc Virginia dưới quyền tướng Lee. Ông trở thành một trong những vị chỉ huy vĩ đại nhất của lịch sử quân sự Mỹ với Chiến dịch Thung lũng 1862, còn được biết đến với cái tên “Chiến dịch Thung lũng của Jackson”, diễn ra vào mùa xuân năm 1862 trong thung lũng Shenandoah thuộc Virginia thời Nội chiến Hoa Kỳ. Nhờ áp dụng chiến thuật hành quân thần tốc, táo bạo và không thể lường trước được, 17.000 quân của Jackson đã tiến qua 646 dặm đường (tương đương 1.040 km) trong 48 ngày và chiến thắng nhiều trận đánh, thu hút thành công 3 đội quân của Liên bang miền Bắc với quân số 52.000 người, ngăn không cho họ đi tiếp viện cho cuộc tấn công vào Richmond. Sau những thắng lợi này, Jackson đưa quân đến kết hợp với đại tướng Robert E. Lee đánh chuỗi trận Bảy ngày ở bên ngoài Richmond. Chiến dịch táo bạo của Jackson đã đưa ông lên trở thành vị tướng nổi tiếng nhất của Liên minh miền Nam (cho đến khi bị danh tiếng của tướng Lee thay thế sau đó). Cho đến nay, chiến dịch này đã và đang được rất nhiều tổ chức quân sự trên khắp thế giới để tâm nghiên cứu.
3. Oliver Cromwell
Oliver Cromwell (25 tháng 4 năm 1599 - 3 tháng 9 năm 1658) là một nhà lãnh đạo chính trị và quân sự người Anh, người đóng vai trò quan trọng trong việc thành lập nền cộng hòa ở Anh và sau đó là Huân tước bảo hộ của Anh, Scotland và Ireland. Ông là một trong những chỉ huy của lực lượng quân đội mới đánh bại những người bảo hoàng trong cuộc nội chiến Anh. Sau khi vua Charles I của Anh bị xử tử năm 1649, Cromwell chinh phục Ireland và Scotland rồi cai trị với tư cách huân tước bảo hộ từ năm 1653 cho tới khi ông qua đời năm 1658.
Cromwell sinh ra trong một gia đình quý tộc nhỏ và cuộc đời ông hoàn toàn mờ nhạt cho tới đầu những năm 40 tuổi, khi ông được bầu vào hội đồng dân biểu ở Cambridge rồi tham gia cuộc nội chiến Anh bên phe những người nghị viên. Là một chiến binh can đảm, ông bắt đầu được biết tới và được coi là danh tướng lừng danh trong lịch sử nước Anh với đội quân sườn sắt đã đánh bại quân đội của hoàng gia Stewart trong cuộc cách mạng tư sản Anh thế kỉ XVII. Cromwell là người thứ ba ký vào lệnh xử tử hình Charles I vào năm 1649 và là thành viên của nghị viện Rump từ 1649 đến 1653. Ông được giao chỉ huy chiến dịch đánh Scotland trong các năm 1650-1651. Ngày 20 tháng 4 năm 1653, Cromwell giải tán nghị viện Rump bằng vũ lực rồi thành lập nghị viện Barebone trước khi trở thành Huân tước bảo hộ của Anh, Scotland và Ireland vào ngày 16 tháng 12 năm 1653 cho tới khi ông qua đời.
4. David IV của Georgia
David gần như bị quên lãng trong lịch sử nhưng ông thật sự là một nhà lãnh đạo quân sự vĩ đại và nắm nhiều chiến thuật. Nằm 1089 Vương quốc Grudia nằm giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Nga, Biển Đen và Biển Caspian. Nằm trong một khu vực chiến lược như vậy, Gruzia đã bị chinh phục bởi các đế quốc khác nhau trong quá khứ. Nhưng dưới thời David, ông đã xây dựng Georgia đổ nát vì bị độ hộ trở thành vương quốc mạnh nhất tại Đông Âu lúc bấy giờ.
David IV lên ngôi từ khi còn rất trẻ vào năm 1089 khi mới 20 tuổi. Lúc đó Georgia vẫn là Vương quốc Chư hầu của Vương quốc Hồi giáo ở Seljuk. Sau khi nắm quyền trị vì ông ngay lập tức ngừng cống nộp cho Thổ Nhĩ Kỳ và cấm người Thổ Nhĩ Kỳ di dân sang, đồng thời ông cũng bắt đầu đào tạo và tập hợp quân đội chống lại quân đội Seljuk. Trong 30 năm tiếp theo, ông đã thống lĩnh quân đội dần giải phóng miền đông và miền nam Gruzia, trong khi đó vẫn không ngừng công cuộc xây dựng và khôi phục lại nền kinh tế Georgia. Thổ Nhĩ Kỳ nhiều lần cố gắng xâm chiếm và khôi phục hình thức di dân nhưng tất cả những nỗ lực của họ đều thất bại.
Vào năm 1121 trong cuộc xâm lược cuối cùng có tên gọi là “cuộc thánh chiến” của Seljuks vào Georgia, số phận của người Thổ Nhĩ Kỳ đã được David đã được quyết định tại trận Didgori gần Tbilisi. Là một chiến thuật gia giỏi giỏi, ông đã sử dụng các thuật mạo hiểm và thông minh trong cuộc tấn công quân Seljuks. Thiếu sự lãnh đạo và đầy lúng túng, quân đội Thổ Nhĩ Kỳ rơi vào hỗn loạn và rối loạn hoàn toàn, trận đánh kết thúc trong 3 giờ. Chiến thắng vinh quang, đi vào lịch sử là một "chiến thắng kỳ diệu" nhất, đã giúp Georgia chiếm lại Tbilisi và sau đó trở thành một cường quốc quân sự lớn trong khu vực.
5. George S. Patton
George Smith Patton Jr, là một vị tướng, nhà chỉ huy quân sự nổi tiếng của Lục quân Hoa Kỳ trong Chiến tranh Thế giới lần II trong các chiến dịch ở Bắc Phi, Sicilia, Pháp và Đức, 1943–1945. Ông là một chuyên gia về chỉ huy binh chủng xe tăng và nổi tiếng với những trận đánh thần tốc.
Tướng Patton bắt đầu nổi tiếng trong các trận chiến đánh lại Erwin Rommel ở Bắc Phi khi ông thiết kế các học thuyết vũ trang của Mỹ và ghi được nhiều dấu ấn thành công. Sau đó, ông chuyển đến Italy chỉ huy quân đội thứ ba, mà quân Đức gọi là "Quân đội Patton" với lối tấn công tổng lực khiến quân đội Đức không thể phòng thủ nổi. Vào cuối năm 1944, Patton và đôi quân của mình dừng lại gần Metz, Pháp sau một chiến dịch thành công, trước khi tấn công vào nước Đức. Ngày nay những quyết định chiến thuật và sự táo bạo của Patton vẫn còn được nghiên cứu trong các trường học quân sự.
6. Erich von Manstein
Manstein được góp mặt trong danh sách này chủ yếu các sự lãnh đạo tài tình của ông trong trận đánh bảo vệ vị trí chiếm đóng của quân đội Đức tại Kharkov. Vào thời điểm hồng quân liên xô đã có một chiến thắng oanh liệt tại Stalingrad, và đang rất hưng phấn trong khi đó quân đội Đức lại mất dần nhuệ khí. Manstein đã lấy lại tinh thần cho quân lính bằng cách khiến cho hồng quân lâm vào bế tắc không thể tiến thêm một bước vào Kharkov, mặc dù lúc này dưới trướng của ông chỉ có 70.000 lính phải đối mặt với 350.000 hồng quân. Nhiệm vụ của ông là cắt đứt và tiêu diệt những đầu mũi khoan bọc thép của Liên Xô. Sau đó, nắm chắc Kharkov và đẩy lùi hồng quân. Ông đã thành công với cả hai mục tiêu. Không những giữ cho Kharkov không bị đánh bom vào đống đổ nát như ở Stalingrad, xe tăng của Manstein di chuyển thuận lợi không gặp nhiều khó khan giúp ông đánh bại 52 sư đoàn của Liên Xô, với khoảng 80.000 người mà chỉ mất khoảng 10.000 người.
7. Mikhaiin Cutudop
Mikhail Illarionovich Golenishchev-Kutuzov là một vị Nguyên soái trong lịch sử nước Nga. Tên tuổi của ông gắn liền với giai đoạn hùng mạnh của Đế quốc Nga vào cuối thế kỷ 18 - đầu thế kỷ 19. Bằng khả năng về quân sự và ngoại giao của mình, Kutuzov đã phục vụ hết mình cho ba Nga hoàng nhà Romanov: Ekaterina II (1762 - 1797), Pavel I (1797 - 1801) và Aleksandr I (1801 - 1825). Với những đóng góp không nhỏ trong lịch sử quân sự nước Nga, ông được xem là một trong những vị Nguyên soái kiệt xuất dưới thời Ekaterina II. Ông đã tham gia trấn áp cuộc khởi nghĩa của Liên minh Bar của Ba Lan, cùng với 3 cuộc Chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ và Chiến tranh Napoléon, chỉ huy Quân đội Nga trong 2 trận đánh lớn: trận Austerlitz và trận Borodino. Nhưng, tên tuổi ông trở nên nổi tiếng hơn cả vì công lao to lớn trong cuộc Chiến tranh Pháp-Nga năm 1812. Khi đó, ông đã thay Barca de Tolly lãnh đạo quân dân Nga nhử quân Pháp tiến sâu vào nước Nga rồi tổ chức phản công đánh bại cuộc xâm lược của Napoléon, tạo nên bước ngoặt của Chiến tranh Napoléon. Với chiến thắng này, ông được phong làm Vương công xứ Smolensk. Để kỷ niệm chiến thắng này, người Nga đã xây dựng bia tưởng niệm ông vào năm 1973 tại Matxcơva. Ở Nga ông được xem như anh hùng dân tộc. Cùng với Suvurop, ông được lịch sử vinh danh là bậc thầy của nghệ thuật hành quân vượt núi.
8. Robert E. Lee
Robert Edward Lee là sĩ quan quân đội Hoa Kỳ, nổi tiếng từ khi ông nhận chức Đại tướng thống lãnh quân đội Liên minh miền Nam trong cuộc Nội chiến Hoa Kỳ (1861-1865). Sinh ra trong gia đình dòng dõi Sir Thomas More và vua Scotland Robert II. Là sinh viên xuất sắc của Trường Võ bị West Point, Lee cầm quân suốt 32 năm, tham gia chiến tranh Hoa Kỳ - Mexico. Đầu năm 1861, Lee phản đối Virginia ly khai chính phủ, nhưng đồng thời từ khước lời mời của tổng thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln thống lãnh quân đội Liên bang miền Bắc. Sau đó, ông quyết định theo ủng hộ quân liên minh miền nam, ban đầu chỉ làm cố vấn quân sự cho tổng thống miền Nam Jefferson Davis. Vào giữa năm 1862, Lee nhận chỉ huy đội quân Liên minh miền Nam tại Mặt trận miền Đông và kết hợp các đơn vị thành Binh đoàn Bắc Virginia. Tướng Robert E. Lee được quân sử Hoa Kỳ ca ngợi là vị tướng dụng binh tài tình và táo bạo, tuy quân số của ông kém đối phương rất nhiều, ông vẫn có khả năng đánh thắng hoặc cầm cự lâu dài. Trong cuộc nội chiến, tướng Robert E. Lee trở thành một anh hùng quân đội của miền Nam Hoa Kỳ, ông được công nhận là một biểu tượng cao đẹp trong quân sử Hoa Kỳ. Ở thời hậu chiến, Robert E. Lee ủng hộ Tổng thống Hoa Kỳ Andrew Johnson trong chương trình tái thiết đất nước và hòa giải giữa các vùng đối địch nhau.
Nguồn tin: danviet.vn
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn