Vị giáo sư già và kẻ sát nhân

Thứ năm - 26/01/2017 05:19
Vị giáo sư già và kẻ sát nhân


Cứ đến ngày giỗ con gái, vị giáo sư già thắp nhang xin con hãy tha thứ cho kẻ sát nhân. Theo ông, có như thế con gái ông mới ra đi thanh thản...

minh hoa 14-1Khi được HĐXX mời phát biểu ý kiến, vị giáo sư già cầm mảnh giấy ghi những lời gan ruột của ông trong suốt 6 năm qua bước đến hàng ghế dành cho gia đình người bị hại. Ông nhìn bị cáo nói: “Chỉ còn vài ngày nữa là tới ngày giỗ của Hoàng Anh đấy Thành ạ. Trong những năm qua, cứ đến ngày giỗ của Hoàng Anh là bác lại thắp hương và xin nó hãy tha thứ cho cháu...”.

Lời hứa dang dở...

Vũ Thị Hoàng Anh là con gái vị giáo sư già ấy và bị tước đoạt mạng sống ngay trước cửa nhà mình khi đang chuẩn bị hồ sơ đi du học. Hoàng Anh là con thứ hai trong gia đình có ba anh em. Anh trai của Hoàng Anh là Vũ Hoàng Nam có lời hứa sau này đi làm có tiền sẽ đưa em đi châu Âu du lịch.

Nhưng lời hứa ấy giờ đã thành dang dở. Những chuyến đi công tác hay du lịch đây đó, Nam đều mang theo di ảnh em gái đi cùng. Gần 6 năm sau khi Hoàng Anh qua đời, người anh sống trọn lòng cùng em như thế.

Nhớ thương em, Nam lập cho Hoàng Anh một trang Facebook để cập nhật những tin tức từ gia đình, nói cho em biết những thông tin về sức khỏe của ba, thành tích học tập của em trai Vũ Hoàng Minh, đến những công việc anh làm hằng ngày...

Trước phiên xét xử, Nam viết trên trang của em mình: “Mới 10 tuổi, em Minh đã phải cùng ba mẹ tận mắt chứng kiến cảnh man rợ: chị gái thân yêu bị đâm khắp người, nằm chết trong vũng máu, người vẫn nóng hổi, ngay dưới nhà mình. Việc mất đi người “mẹ tinh thần” là em đã ảnh hưởng đến tinh thần, lực học của Minh rất nhiều, vì vậy ba mẹ đành đưa Minh vào trường nội trú học để tránh ở nhà, mặc dù ba mẹ không muốn xa con.

Vậy là, ba mẹ có ba đứa con, nhưng đứa mỗi tuần về một ngày, đứa vài năm về một lần, còn đứa hiếu thảo nhất thì... chẳng bao giờ về được nữa. Chỉ còn lại hai người già sống trong căn hộ chật chội, hằng ngày vẫn phải đi qua cái hành lang chung cư tối tăm, nơi em bị giết hại. Bởi vậy, ba và mẹ vẫn đi dạy ở trường đại học cho khuây khỏa. Anh muốn ba mẹ nghỉ ngơi, nhưng ba mẹ nói nếu không được đi làm, ba mẹ sẽ... phát điên”.

Vì yêu?

Sau 6 năm, bị cáo mới được đưa ra xét xử vì cơ quan có thẩm quyền xác định bị cáo bị chứng trầm cảm và bắt buộc phải điều trị. Ngày ra tòa, mái tóc bị cáo lốm đốm bạc, gương mặt xương xẩu, gầy gò như một người đàn ông trung niên. Hẳn 6 năm qua bị cáo chắc không thể ăn ngon ngủ yên, dù vợ chồng ông bà giáo không hề có một lời răn đe hay gây áp lực đối với bản thân, gia đình bị cáo.

Ngay ở phần làm thủ tục, bị cáo đã xin HĐXX cho mình được nói lời xin lỗi gia đình vị giáo sư. Khi được HĐXX cho phép, bị cáo lặp đi lặp lại câu xin lỗi mà nước mắt chảy tràn. Bị cáo nói trước khi vụ án xảy ra, bị cáo bị mất ngủ khá lâu. Lý giải về hành động mất hết nhân tính của mình, bị cáo đổ lỗi vì quá yêu. Khi mang theo dao để sát hại Hoàng Anh, bị cáo không biết tại sao mình đã làm thế.

Trong phần xét hỏi, khi nghe lời thú tội của bị cáo, mái đầu bạc trắng của vị giáo sư rung lên từng hồi. Vợ ông ngồi cạnh cũng không cầm được những giọt nước mắt. Bà không bao giờ có thể tưởng tượng được đứa con gái xinh xắn của mình bị tước đoạt tính mạng một cách tàn độc như thế.

Ở hàng ghế bên kia còn có một người đàn bà nhỏ thó, quần áo nhàu nhĩ, bước thấp bước cao đến tòa. Bà bị lảng tai nên cứ ngơ ngác trước mỗi câu hỏi của HĐXX. Người con trai đứng trước vành móng ngựa từng là niềm tự hào của bà. Bị cáo tốt nghiệp đại học và làm việc trong một công ty lớn, có cơ hội đi học tập và làm việc ở nước ngoài... Bà có ngờ đâu con bà đang phải đứng trước vành móng ngựa vì những nông nổi của tuổi trẻ.

Tòa tuyên bị cáo Nguyễn Đăng Thành mức án chung thân. Hai người mẹ cùng mang một nỗi đau “mất” con. Một người vĩnh viễn mất đi người con hiếu thảo, giỏi giang. Một người đau đớn nhìn con trai sống những ngày dài trong chốn lao tù. Nỗi đau của hai người mẹ biết bao giờ nguôi ngoai?

Theo cáo trạng của Viện KSND TP.HCM, năm 2004, Nguyễn Đăng Thành (35 tuổi, ngụ tại Bình Định) quen biết với chị Vũ Thị Hoàng Anh, đến cuối năm 2010 Thành đơn phương có tình cảm với chị Hoàng Anh nhưng không được Hoàng Anh chấp nhận. Từ đó Thành trở nên ghen ghét Hoàng Anh.

Khoảng 10 giờ ngày 27-2-2011, Thành mang theo dao đến nhà chị Hoàng Anh (P.2, Q.5, TP.HCM). Khi thấy chị Hoàng Anh đứng trước cửa nói chuyện với bạn, Thành chờ người bạn ấy về rồi đi bộ đến, rút dao đâm nhiều nhát vào người chị Hoàng Anh khiến chị tử vong. Gây án xong Thành bỏ trốn.

Đến ngày 28-2 cơ quan điều tra bắt khẩn cấp Nguyễn Đăng Thành. Tại cơ quan điều tra, Thành khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình. Tuy nhiên trong quá trình điều tra, đến khoảng tháng 11-2011 Thành có dấu hiệu của bệnh trầm cảm nên các cơ quan tố tụng đồng ý đưa Thành đi chữa bệnh bắt buộc.

Đến tháng 4-2016, Viện Pháp y tâm thần trung ương Biên Hòa thông báo tình trạng tâm thần của Nguyễn Đăng Thành đã ổn định, không cần áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh. Tháng 6-2016, các cơ quan tố tụng đã thực hiện việc điều tra, truy tố đối với Nguyễn Đăng Thành.



 

Tác giả bài viết: HOÀNG ĐIỆP

Nguồn tin: TTO

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

TƯƠNG TÁC NHIỀU

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây