Nội dung vụ việc: (Theo báo Đất Việt)
Một phụ nữ góa chồng tên là Ng. (50 tuổi, trú ở huyện Minh Long, tỉnh Quảng Ngãi). Bà Ng. có hai đứa con gái đều đã bước qua tuổi 20.
Kinh tế gia đình bà Ng. thuộc hàng khá giả, có nhiều đất rẫy trồng keo (một loại cây trồng lấy thân giống như bạch đàn), bắp, chè…
Mùa khai thác keo năm 2015 mới đây, bà Ng. dự định thu hoạch rồi bán cho chủ thu mua, nên thuê 5 thanh niên trong làng đến làm công. Trong số 5 người này có anh B. 32 tuổi, là người cùng làng. Anh B. chưa có vợ.
Do bốn người làm thuê còn lại đều đã có gia đình, nên họ chỉ làm ban ngày, buổi tối khi xong việc họ đều tranh thủ đi bộ về nhà. Duy chỉ có anh B. do vừa độc thân, nhà lại ở xa nhất, nên chủ thu mua nhờ anh ở lại rẫy để trông keo.
Tại rẫy keo, sau giờ làm, anh B. được bà Ng. nấu cơm cho ăn. Sau đó hai người trò chuyện, rồi uống rượu đến tận khuya. Trong bối cảnh "lửa gần rơm" như vậy, trong lòng bà Ng. bùng lên nỗi khát khao của người phụ nữ thiếu vắng hơi đàn ông đã lâu.
Đến đêm thứ ba, bà Ng. quyết định sẽ vượt qua giới hạn nam cô quả phụ mong manh giữa hai người. Tối đó, bà Ng. chủ động mang rượu, làm thêm mồi nhậu rồi mang lên rẫy với anh B. Trước khi đi, bà còn dặn hai con gái ở nhà đóng cửa ngủ trước, bà ở trên rẫy không về.
Đêm hôm đó, giữa mưa rừng cùng với men rượu say, sau vài câu nói đẩy đưa, bà Ng thổi vội cây đèn cầy, cùng anh B. ân ái.
Liên tiếp bốn đêm liền sau đó, trong căn chòi nhỏ, đôi tình nhân vẫn lặp lại điệp khúc uống rượu, trò chuyện, rồi tắt đèn ân ái.
Nhưng đến đêm thứ 5 ngày thì mối quan hệ tình cảm yêu đương giữa bà Ng và tình mới anh B bị các con bà Ng nghi ngờ và phát hiện.
Vì thấy mẹ mình đêm nào cũng ngủ ngoài rẫy, nên chị Ph. (23 tuổi, con gái bà Ng) đã lần theo lối mòn tìm lân rẫy keo. Dưới ánh đèn pin, cô tá hỏa khi thấy mẹ mình và anh thanh niên làm công đang quấn quít bên nhau, không mảnh vải che thân.
Chị Ph. lập tức quay trở về nhà làm, đơn tố cáo anh B. đã hiếp dâm mẹ mình lên công an xã.
Thấy con gái đâm đơn tố cáo anh B., có lẽ vì xấu hổ, khó ăn khó nói với các con, nên bà Ng đã thay đổi thái độ với anh B., khai theo lời con gái, cho rằng mình bị anh B. cưỡng bức.
Quá trình làm việc của công an xã kéo dài trong nhiều tháng liền. Cuối cùng, công an xã thấy rằng đây là vụ việc có dấu hiệu hình sự, nên đã chuyển hồ sơ lên công an huyện.
Đến lúc này, khi biết anh B. có thể phải vào tù về tội hiếp dâm, bà Ng. đã chịu thừa nhận rằng việc hai người ân ái với nhau là mình tự nguyện, đồng ý cho anh B. “làm chồng” trong 5 đêm. Chứ không phải do bị cưỡng hiếp.
Với tình tiết như vậy, công an đã khép hồ sơ, không khởi tố vụ án.
----------------
Bình luận của luật sư Trần Hồng Phong:
Một vụ việc có vẻ khá hấp dẫn, thu hút trí tò mò, hiếu kỳ của nhiều người. Và cuối cùng đã kết thúc trong êm ấm. Âu đó cũng là điều đáng mừng, đáng vui cho tất cả các bên.
Xét về mặt pháp luật, vụ việc cũng có nhiều khía cạnh pháp lý thú vị, và chúng ta có lẽ cũng dễ gặp những tình huống như vậy trong cuộc sống.
Trước hết, xét về mặt tâm lý, tình cảm con người, thì chuyện đến với nhau, "yêu nhau" giữa bà Ng. và anh B là hoàn toàn có thể hiểu được và thông cảm được. Có chăng về mặt đạo đức, theo quan niệm thông thường, thì có vẻ không được ổn, khi anh B. chỉ đáng tuổi con bà Ng. Nhưng nói cho cùng, thì nếu họ thực sự có tình cảm với nhau, hay thậm chí đơn thuần chỉ là quan hệ tình dục với nhau, thì cũng không phải là hành vi sai phạm, cũng không ảnh hưởng đến ai. Vì cả hai đang là "độc thân", tự do về mọi mặt.
Việc con bà Ng. (chị Ph.) tức giận và làm đơn tố cáo anh B., rồi tiếp đó bà Ng. đành phải đi theo, cũng là điều hoàn toàn dễ hiểu về mặt tâm lý, tình cảm.
Trong trường hợp này, tuy không ai cấm chị Ph. làm đơn tố cáo mẹ mình bị hiếp dâm. Tuy nhiên do bà Ng. là người lớn chứ không phải là trẻ vị thành niên, cho nên về nguyên tắc người đứng đơn tố cáo phải là chính bà Ng. - với tư cách là "nạn nhân". Đơn tố cáo của chị Ph. chỉ có giá trị tham khảo mà thôi.
Mặt khác, vì hiếp dâm là một hành vi phạm tội được quy định trong Bộ luật hình sự, thế nên nếu nạn nhân tố cáo, thì về nguyên tắc cơ quan công an phải khởi tố vụ án hình sự, để tiến hành điều tra, truy tố và xét xử.
Chúng ta cũng cần lưu ý là tội hiếp dâm, trong trường hợp "nhẹ", là loại tội chỉ khởi tố theo yêu cầu của bị hại. Tức là nếu bà Ng. không tố cáo anh B, hay rút lại lời tố cáo, thì cơ quan công an sẽ không khởi tố vụ án hình sự. Trong khi đó, những loại tội khác, chẳng hạn như tội giết người (dù là giết chưa chết), thì cho dù nạn nhân không tố cáo hay thậm chí "xin tha" cho, thì hung thủ vẫn bị khởi tố, xét xử.
Vấn đề ở đây là khả năng "thắng", "thua" của bà Ng. trong trường hợp bà vẫn cứ tố cáo, không thừa nhận có quan hệ một cách tự nguyện với anh B.
Theo tôi, khả năng "thắng" của bà Ng. trong trường hợp này là không cao. Với điều kiện là anh B. cũng cần phải có luật sư cho "bén" một chút, hoặc cơ quan điều tra, hay Tòa án (khi xét xử) làm việc thật sự nhiệt tình, công tâm và khách quan.
Vì chắc chắn trong lời khai của bà Ng. sẽ có nhiều điểm lúng túng, mâu thuẫn và vô lý. Chẳng hạn như tại sao bà lại dặn các con tối mình không về? Tại sao mình lại mang đồ nhậu, rượu lên rẫy? Tại sao bà Ng. không chống cự hay tố cáo từ nhiều đêm trước? ...vv.
(Tuy nhiên, cũng cần nói thêm là nếu cơ quan tiến hành tố tụng không khách quan, thậm chí nhận tiền chạy án chẳng hạn - thì không loại trừ khả năng anh B. vẫn có thể bị kết án oan. Đây là một khả năng không phải là tuyệt đối không thể xảy ra).
Trong trường hợp bà Ng. "thua", thì thậm chí bà còn có thể bị xem xét trách nhiệm hình sự về tội vu khống. Tại điều 122 Bộ luật hình sự quy định người nào bịa đặt, hay loan truyền những điều mà mình biết rõ là bịa đặt, hoặc bịa đặt là người khác phạm tội và tố cáo họ trước các cơ quan thẩm quyền - là có dấu hiệu phạm tội vu khống. Vì thực tế rõ ràng bà Ng. tự nguyện "yêu" mà lại tố cáo anh B. cưỡng ép mình - thì đó là bịa đặt chứ còn gì nữa. (Xem điều luật bên dưới).
Hay nói khác đi, tôi cho rằng việc bà Ng. cuối cùng thừa nhận mình đã tự nguyện cho anh B. "làm chồng" tuy là tiếng nói từ lương tâm, tình cảm trong lòng bà, là một hành động dù sao cũng có phần "dũng cảm", đáng ghi nhận. Vì chắc chắn bà sẽ phải gánh chịu điều tiếng, dị nghị hay thậm chí là sự chê cười của thiên hạ, các con bà sẽ có thể cảm thấy "xấu hổ". (Người Việt Nam mình là thế, nhiều chuyện lắm). Nhưng thực ra cũng là tốt cho chính bà, tránh cho bà những "rủi ro" về sau.
Suy cho cùng, chúng ta đều là những con người, nên không thể tránh khỏi sai lầm, không thể cưỡng lại được những bản năng, chẳng hạn như vấn đề tâm sinh lý. Thế nên, theo tôi trong câu chuyện nửa buồn cười, mà lại không có gì đáng cười này, không ai là đáng trách cả. Mà thậm chí thấy thương thương, phải không thưa quý vị.
---------
Quy định tại Bộ luật hình sự:
Điều 122. Tội vu khống
1. Người nào bịa đặt, loan truyền những điều biết rõ là bịa đặt nhằm xúc phạm danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của người khác hoặc bịa đặt là người khác phạm tội và tố cáo họ trước cơ quan có thẩm quyền, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ một năm đến bảy năm:
a) Có tổ chức;
b) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn;
c) Đối với nhiều người;
d) Đối với ông, bà, cha, mẹ, người dạy dỗ, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh cho mình;
đ) Đối với người thi hành công vụ;
e) Vu khống người khác phạm tội rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng.
3. Người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ một triệu đồng đến mười triệu đồng, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm.